• Lâu lắm rồi, anh chẳng còn bận tâm đến ngày lễ tình nhân. Không phải vì anh không yêu em, mà đơn giản vì anh là người ít nói, ít thể hiện, và không quen với những thứ hào nhoáng. Với anh, mỗi ngày đều như nhau—bình dị, chân thành, không phô trương. Anh trân trọng những khoảnh khắc bình thường hơn là sự rực rỡ thoáng qua của một ngày lễ.

    Anh không đủ kiên nhẫn để mỗi sáng nhắn tin chúc em một ngày tốt lành, cũng không đủ lãng mạn để lên kế hoạch hẹn hò, ăn trưa vào ngày Valentine hay thốt lên những lời hoa mỹ. Nhưng không có nghĩa là anh không yêu thương. Chỉ là, anh yêu theo cách của riêng mình—lặng lẽ, âm thầm, không cầu kỳ.

    Nhưng hôm nay, anh chợt nhận ra, có lẽ yêu thương không chỉ là sự giản đơn của những ngày thường, mà đôi khi, nó còn nằm trong những khoảnh khắc đặc biệt trong năm. Ai cũng mong muốn được trân trọng, được yêu thương theo cách mà họ khao khát. Anh cũng vậy. Và rồi anh nhận ra, hơn 40 năm qua, chưa một ai khiến anh cảm thấy Valentine là một ngày thực sự thuộc về mình.

    Rốt cuộc, anh vẫn là chính anh—khô khan, ít nói, đôi khi vô tâm. Có lẽ anh vẫn sẽ không thể mỗi sáng gửi tin nhắn chào ngày mới, vẫn không thể hào hứng với những ngày kỷ niệm. Nhưng không phải vì anh không yêu, mà bởi anh không biết cách để yêu theo cách người ta mong đợi. Và có lẽ vì thế… anh không xứng đáng với hạnh phúc.
    Lâu lắm rồi, anh chẳng còn bận tâm đến ngày lễ tình nhân. Không phải vì anh không yêu em, mà đơn giản vì anh là người ít nói, ít thể hiện, và không quen với những thứ hào nhoáng. Với anh, mỗi ngày đều như nhau—bình dị, chân thành, không phô trương. Anh trân trọng những khoảnh khắc bình thường hơn là sự rực rỡ thoáng qua của một ngày lễ. Anh không đủ kiên nhẫn để mỗi sáng nhắn tin chúc em một ngày tốt lành, cũng không đủ lãng mạn để lên kế hoạch hẹn hò, ăn trưa vào ngày Valentine hay thốt lên những lời hoa mỹ. Nhưng không có nghĩa là anh không yêu thương. Chỉ là, anh yêu theo cách của riêng mình—lặng lẽ, âm thầm, không cầu kỳ. Nhưng hôm nay, anh chợt nhận ra, có lẽ yêu thương không chỉ là sự giản đơn của những ngày thường, mà đôi khi, nó còn nằm trong những khoảnh khắc đặc biệt trong năm. Ai cũng mong muốn được trân trọng, được yêu thương theo cách mà họ khao khát. Anh cũng vậy. Và rồi anh nhận ra, hơn 40 năm qua, chưa một ai khiến anh cảm thấy Valentine là một ngày thực sự thuộc về mình. Rốt cuộc, anh vẫn là chính anh—khô khan, ít nói, đôi khi vô tâm. Có lẽ anh vẫn sẽ không thể mỗi sáng gửi tin nhắn chào ngày mới, vẫn không thể hào hứng với những ngày kỷ niệm. Nhưng không phải vì anh không yêu, mà bởi anh không biết cách để yêu theo cách người ta mong đợi. Và có lẽ vì thế… anh không xứng đáng với hạnh phúc.
    Love
    1
    0 bình luận 0 chia sẻ
  • Sad
    3
    0 bình luận 0 chia sẻ
  • Haha
    3
    2 bình luận 0 chia sẻ
  • Love
    Haha
    3
    0 bình luận 0 chia sẻ
  • Hôm nay vui xĩu
    Bí mật quá khứ bị vạch trần
    Kiệt tác tương lai được sáng tác kkk
    Hôm nay vui xĩu Bí mật quá khứ bị vạch trần Kiệt tác tương lai được sáng tác kkk😆
    Haha
    Like
    Love
    Wow
    6
    4 bình luận 0 chia sẻ
  • nay chơi vui quá chừngg!!
    * Nơi hội tụ những ''họa sĩ Quốc Tế''và hướng nghiệp tương lai..
    cười té ghế là có thiệt=)
    nay chơi vui quá chừngg!! * Nơi hội tụ những ''họa sĩ Quốc Tế''và hướng nghiệp tương lai.. cười té ghế là có thiệt=)
    Haha
    Like
    Love
    6
    4 bình luận 0 chia sẻ
  • Chơi vui quá
    Chị dễ thương quá chừng
    Nơi hội tụ những tinh hoa tạo nên một tác phẩm có một không hai nha
    Chơi vui quá Chị dễ thương quá chừng Nơi hội tụ những tinh hoa tạo nên một tác phẩm có một không hai nha😄😁
    Haha
    Love
    5
    2 bình luận 0 chia sẻ
  • Nay chơi vui quá trời
    Những họa sĩ tương lai sau này đã xuất hiện
    Nay chơi vui quá trời Những họa sĩ tương lai sau này đã xuất hiện 🤣🤣
    Haha
    Yay
    3
    0 bình luận 0 chia sẻ
  • KHI MỐI QUAN HỆ KẾT THÚC TRONG IM LẶNG
    Có những mối quan hệ không kết thúc bằng những trận cãi vã nảy lửa hay những lời chia tay đầy nước mắt. Có những mối quan hệ chỉ đơn giản kết thúc trong lặng lẽ, không một lời giải thích, không một câu từ biệt. Người ta dần dần xa nhau, khoảng cách cứ lớn dần lên, và một ngày nào đó, ta chợt nhận ra: người từng quan trọng với ta giờ đây đã trở thành một người xa lạ.
    Điều đau lòng nhất trên thế gian này không phải là yêu nhầm người không yêu mình, mà là yêu thương hết lòng, đặt cả niềm tin và hy vọng vào một người, để rồi nhận ra rằng, trong mắt họ, mình cũng chỉ là một người bình thường như bao người khác.
    Hóa ra, khoảng thời gian ta dằn vặt, buồn phiền vì một người, họ lại vui vẻ như chẳng có chuyện gì xảy ra. Hóa ra, những đêm ta thao thức, nghĩ về họ, tự hỏi bản thân đã làm gì sai, họ lại đang vô tư cười nói bên một ai khác. Và hóa ra, không có ai thực sự bận rộn đến mức không thể dành một chút thời gian cho người mình quan tâm—chỉ là ta có còn quan trọng với họ hay không mà thôi.
    Thật xót xa khi một mối quan hệ từng đầy ắp những lời hứa hẹn và kỷ niệm lại có thể biến mất một cách nhẹ nhàng như thế. Nhưng có lẽ, đây cũng là cách mà cuộc sống dạy ta trưởng thành. Đôi khi, ta phải học cách chấp nhận rằng không phải ai cũng sẽ đi cùng ta suốt chặng đường đời. Có những người chỉ xuất hiện trong một đoạn đường ngắn, để lại trong ta những bài học và ký ức, rồi lặng lẽ rời đi.
    Đừng trách ai cả. Đừng oán giận, cũng đừng dằn vặt chính mình. Khi ai đó chọn cách im lặng để kết thúc một mối quan hệ, đó là dấu hiệu cho thấy ta không còn quan trọng trong lòng họ nữa. Khi tình cảm đã nhạt, khi sự quan tâm đã k còn, thì dù có cố gắng níu kéo đến đâu, ta cũng chỉ nhận lại sự lạnh lùng, vô tâm và thờ ơ.
    2 người yêu nhau duy trì trạng thái Im lặng quá 24h, vốn dĩ là câu trả lời vô cùng rõ ràng...xin đừng làm phiền nhau nữa...hãy để trái tim được an nghỉ...hãy để tâm hồn được thanh thản ra đi...
    Muốn sẽ tìm cách, còn đã tìm lý do, thì thôi...
    KHI MỐI QUAN HỆ KẾT THÚC TRONG IM LẶNG Có những mối quan hệ không kết thúc bằng những trận cãi vã nảy lửa hay những lời chia tay đầy nước mắt. Có những mối quan hệ chỉ đơn giản kết thúc trong lặng lẽ, không một lời giải thích, không một câu từ biệt. Người ta dần dần xa nhau, khoảng cách cứ lớn dần lên, và một ngày nào đó, ta chợt nhận ra: người từng quan trọng với ta giờ đây đã trở thành một người xa lạ. Điều đau lòng nhất trên thế gian này không phải là yêu nhầm người không yêu mình, mà là yêu thương hết lòng, đặt cả niềm tin và hy vọng vào một người, để rồi nhận ra rằng, trong mắt họ, mình cũng chỉ là một người bình thường như bao người khác. Hóa ra, khoảng thời gian ta dằn vặt, buồn phiền vì một người, họ lại vui vẻ như chẳng có chuyện gì xảy ra. Hóa ra, những đêm ta thao thức, nghĩ về họ, tự hỏi bản thân đã làm gì sai, họ lại đang vô tư cười nói bên một ai khác. Và hóa ra, không có ai thực sự bận rộn đến mức không thể dành một chút thời gian cho người mình quan tâm—chỉ là ta có còn quan trọng với họ hay không mà thôi. Thật xót xa khi một mối quan hệ từng đầy ắp những lời hứa hẹn và kỷ niệm lại có thể biến mất một cách nhẹ nhàng như thế. Nhưng có lẽ, đây cũng là cách mà cuộc sống dạy ta trưởng thành. Đôi khi, ta phải học cách chấp nhận rằng không phải ai cũng sẽ đi cùng ta suốt chặng đường đời. Có những người chỉ xuất hiện trong một đoạn đường ngắn, để lại trong ta những bài học và ký ức, rồi lặng lẽ rời đi. Đừng trách ai cả. Đừng oán giận, cũng đừng dằn vặt chính mình. Khi ai đó chọn cách im lặng để kết thúc một mối quan hệ, đó là dấu hiệu cho thấy ta không còn quan trọng trong lòng họ nữa. Khi tình cảm đã nhạt, khi sự quan tâm đã k còn, thì dù có cố gắng níu kéo đến đâu, ta cũng chỉ nhận lại sự lạnh lùng, vô tâm và thờ ơ. 2 người yêu nhau duy trì trạng thái Im lặng quá 24h, vốn dĩ là câu trả lời vô cùng rõ ràng...xin đừng làm phiền nhau nữa...hãy để trái tim được an nghỉ...hãy để tâm hồn được thanh thản ra đi... Muốn sẽ tìm cách, còn đã tìm lý do, thì thôi...
    Love
    1
    0 bình luận 0 chia sẻ
  • quên làm bài kiểm tra rùi. Ngta làm điểm thấp ngta buồn, tui hỏng làm hong biết nên vui hay buồn:
    -Vui: đâu có điểm đâu mà thấp với chả cao
    -Buồn: tăng 20% lo lắng khi vào tiết sau của giáo viên đó
    🙃 quên làm bài kiểm tra rùi. Ngta làm điểm thấp ngta buồn, tui hỏng làm hong biết nên vui hay buồn: -Vui: đâu có điểm đâu mà thấp với chả cao -Buồn: tăng 20% lo lắng khi vào tiết sau của giáo viên đó
    Haha
    Sad
    3
    7 bình luận 0 chia sẻ