• https://truonglang.com/threads/cho-song-phong-bat-va-thoi-an-may-qua-khu.3831/
    https://truonglang.com/threads/cho-song-phong-bat-va-thoi-an-may-qua-khu.3831/
    Blog - Quan điểm - Chớ sống "Phông bạt" và thôi "Ăn mày quá khứ"
    Một số bạn trẻ đã lạc vào lối sống "phông bạt" – thường xuyên khoe khoang vẻ ngoài hào nhoáng để nhận được sự công nhận từ người khác. Đáng buồn hơn, một số lại chọn cách "ăn mày quá khứ," sống bằng hào quang của những thành tích đã đạt được mà quên rằng cuộc sống không ngừng tiến về phía trước...
    0 Σχόλια 0 Μοιράστηκε 238 Views 0 Προεπισκόπηση
  • Hiệu trưởng để học sinh nội trú ăn 'cơm chan mì tôm' bị bắt
    https://vnexpress.net/hieu-truong-de-hoc-sinh-noi-tru-an-com-chan-mi-tom-bi-bat-4807527.html

    Tội ác _Tiếng nhơ mấy đời
    Hiệu trưởng để học sinh nội trú ăn 'cơm chan mì tôm' bị bắt https://vnexpress.net/hieu-truong-de-hoc-sinh-noi-tru-an-com-chan-mi-tom-bi-bat-4807527.html Tội ác _Tiếng nhơ mấy đời
    0 Σχόλια 0 Μοιράστηκε 236 Views 0 Προεπισκόπηση
  • GIÂY PHÚT CHẠNH LÒNG.
    (Tặng tác giả "Đoạn tuyệt")
    "Anh đi đường anh, tôi đường tôi,
    Tình nghĩa đôi ta có thế thôi.
    Đã quyết không mong xum họp mãi.
    Bận lòng chi nữa lúc chia phôi?
    "Non nước đang chờ gót lãng du,
    Đâu đây vẳng tiếng hát chinh phu,
    Lòng tôi phơi phới quên thương tiếc
    Đưa tiễn anh ra chốn hải hồ.
    "Anh đi vui cảnh lạ, đường xa,
    Đem chí bình sinh dãi nắng mưa,
    Thân đã hiến cho đời gió bụi
    Đâu còn lưu luyến chút duyên tơ?
    "Rồi có khi nào ngắm bóng mây
    Chiều thu đưa lạnh gió heo may
    Dừng chân trên bến sông xa vắng,
    Chạnh nhớ tình tôi trong phút giây;
    "Xin anh cứ tưởng bạn anh tuy
    Giam hãm thân trong cảnh nặng nề,
    Vẫn để hồn theo người lận đận;
    Vẫn hằng trông đếm bước anh đi.
    Lấy câu khẳng khái tiễn đưa nhau,
    Em muốn cho ta chẳng thảm sầu.
    Nhưng chính lòng em còn thổn thức,
    Buồn kia em giấu được ta đâu?
    Em đứng nương mình dưới gốc mai,
    Vin ngành sương đọng, lệ hoa rơi,
    Cười nâng tà áo đưa lên gió,
    Em bảo: hoa kia khóc hộ người.
    Rồi bỗng ngừng vui cùng lẳng lặng,
    Nhìn nhau bình thản lúc ra đi.
    Nhưng trong khoảnh khắc thờ ơ ấy,
    Thấy cả muôn đời hận biệt ly.
    Năm năm theo tiếng gọi lên đường,
    Tóc lộng tơi bời gió bốn phương.
    Mấy lúc thẫn thờ trông trở lại,
    Để hồn mơ tới bạn quê hương.
    Ta muốn lòng ta cứ lạnh lùng
    Gác tình duyên cũ chẳng đường trông.
    Song le hương khói yêu đương vẫn
    Phảng phất còn vương vấn cạnh lòng.
    Hôm nay tạm nghỉ bước gian nan.
    Trong lúc gần xa pháo nổ ran.
    Rũ áo phong sương trên gác trọ.
    Lặng nhìn thiên hạ đón xuân sang.
    Ta thấy xuân nồng thắm khắp nơi,
    Trên đường rộn rã tiếng đua cười,
    Động lòng nhớ bạn xuân năm ấy.
    Cùng ngắm xuân về trên khóm mai.
    Lòng ta tha thiết đượm tình yêu,
    Như cảnh trời xuân luyến nắng chiều,
    Mắt lệ đắm trông miền cách biệt,
    Phút giây chừng mỏi gót phiêu lưu...
    Cát bụi tung trời -- Đường vất vả
    Còn dài -- Nhưng hãy tạm dừng chân,
    Tưởng người trong chốn xa xăm ấy
    Chẳng biết vui buồn đón xuân?
    1937
    GIÂY PHÚT CHẠNH LÒNG. (Tặng tác giả "Đoạn tuyệt") "Anh đi đường anh, tôi đường tôi, Tình nghĩa đôi ta có thế thôi. Đã quyết không mong xum họp mãi. Bận lòng chi nữa lúc chia phôi? "Non nước đang chờ gót lãng du, Đâu đây vẳng tiếng hát chinh phu, Lòng tôi phơi phới quên thương tiếc Đưa tiễn anh ra chốn hải hồ. "Anh đi vui cảnh lạ, đường xa, Đem chí bình sinh dãi nắng mưa, Thân đã hiến cho đời gió bụi Đâu còn lưu luyến chút duyên tơ? "Rồi có khi nào ngắm bóng mây Chiều thu đưa lạnh gió heo may Dừng chân trên bến sông xa vắng, Chạnh nhớ tình tôi trong phút giây; "Xin anh cứ tưởng bạn anh tuy Giam hãm thân trong cảnh nặng nề, Vẫn để hồn theo người lận đận; Vẫn hằng trông đếm bước anh đi. Lấy câu khẳng khái tiễn đưa nhau, Em muốn cho ta chẳng thảm sầu. Nhưng chính lòng em còn thổn thức, Buồn kia em giấu được ta đâu? Em đứng nương mình dưới gốc mai, Vin ngành sương đọng, lệ hoa rơi, Cười nâng tà áo đưa lên gió, Em bảo: hoa kia khóc hộ người. Rồi bỗng ngừng vui cùng lẳng lặng, Nhìn nhau bình thản lúc ra đi. Nhưng trong khoảnh khắc thờ ơ ấy, Thấy cả muôn đời hận biệt ly. Năm năm theo tiếng gọi lên đường, Tóc lộng tơi bời gió bốn phương. Mấy lúc thẫn thờ trông trở lại, Để hồn mơ tới bạn quê hương. Ta muốn lòng ta cứ lạnh lùng Gác tình duyên cũ chẳng đường trông. Song le hương khói yêu đương vẫn Phảng phất còn vương vấn cạnh lòng. Hôm nay tạm nghỉ bước gian nan. Trong lúc gần xa pháo nổ ran. Rũ áo phong sương trên gác trọ. Lặng nhìn thiên hạ đón xuân sang. Ta thấy xuân nồng thắm khắp nơi, Trên đường rộn rã tiếng đua cười, Động lòng nhớ bạn xuân năm ấy. Cùng ngắm xuân về trên khóm mai. Lòng ta tha thiết đượm tình yêu, Như cảnh trời xuân luyến nắng chiều, Mắt lệ đắm trông miền cách biệt, Phút giây chừng mỏi gót phiêu lưu... Cát bụi tung trời -- Đường vất vả Còn dài -- Nhưng hãy tạm dừng chân, Tưởng người trong chốn xa xăm ấy Chẳng biết vui buồn đón xuân? 1937
    0 Σχόλια 0 Μοιράστηκε 159 Views 0 Προεπισκόπηση
  • Câu nói "Thất bại cũng là sự đóng góp" đã mang lại sự tích cực trong suy nghĩ. Tuy nhiên hiện nay không phải ai cũng vậy. Khi ta giúp họ dù có tận tâm, nhiệt tình đến mấy nhưng không thành công theo mong muốn của họ thì họ quay sang thờ ơ thù ghét, có lẽ họ nghĩ chính ta là nguyên nhân khiến họ không đạt được ước muốn. Thật không mai trường hợp đó lại xảy ra với những người có học thức và địa vị cao trong xã hội.
    Thật sự ta không thể thay đổi hành vi của người khác vì vậy ta cũng nên chấp nhận những điều đó, chúng ta không thể để tâm trạng mình không tốt vì những suy nghĩ của họ. Hãy giảm tương tác với họ để chúng ta tiếp tục tính lũy năng lượng tích cực. tiếp tục làm điều có ích.

    === Tiên trách kỉ, hậu trách nhân===
    Câu nói "Thất bại cũng là sự đóng góp" đã mang lại sự tích cực trong suy nghĩ. Tuy nhiên hiện nay không phải ai cũng vậy. Khi ta giúp họ dù có tận tâm, nhiệt tình đến mấy nhưng không thành công theo mong muốn của họ thì họ quay sang thờ ơ thù ghét, có lẽ họ nghĩ chính ta là nguyên nhân khiến họ không đạt được ước muốn. Thật không mai trường hợp đó lại xảy ra với những người có học thức và địa vị cao trong xã hội. Thật sự ta không thể thay đổi hành vi của người khác vì vậy ta cũng nên chấp nhận những điều đó, chúng ta không thể để tâm trạng mình không tốt vì những suy nghĩ của họ. Hãy giảm tương tác với họ để chúng ta tiếp tục tính lũy năng lượng tích cực. tiếp tục làm điều có ích. === Tiên trách kỉ, hậu trách nhân===
    0 Σχόλια 0 Μοιράστηκε 114 Views 0 Προεπισκόπηση
  • SIÊU NỊNH
    ----------
    Sau bữa liên hoan bù khú, nhà vệ sinh nam của công ty chật kín những người. Giữa lúc những cái vòi đang hào hứng thi đua " xả lũ" thì cửa phòng vệ sinh mở đánh rầm một phât. Giám đốc say ngất ngư, lắc lư tiến vào. ( Có mấy chú ướt quần vì giật mình).
    Nửa câu chửi thề đang văng dở trên miệng Trưởng phòng hành chính bỗng bẻ lái bất ngờ, bị bóp phanh đột ngột trượt dài thành hai tiếng" Đi me"...( nghe Tây phết). Rồi ngay lập tức, chuyển giận làm mừng. Trưởng phòng Hành chính " hự"! một phát, dừng đái. Ấn vòi vào quần. Xoè hai tay xun xoe :" Dạ anh, anh đến làm sáng bừng cả nhà vệ sinh, mời anh vào chỗ này, dạ vinh dự cho em quá, được đứng đái cùng với sếp là hồng phúc của chúng em".
    Tay Trưởng phòng Kế hoạch nghe thấy thế thì lập tức tiếp lời: " Dạ sếp, sếp bận trăm công nghìn việc vậy mà vẫn bớt chút thời gian vàng ngọc tự mình đi đái, không chịu để người khác làm thay, đúng là một tấm gương to lớn về sự tự lực, tự giác, miệt mài lao động để chúng em học tập".
    Tay Trưởng phòng Tổ chức không chịu kém, cướp diễn đàn làm MC:" Xin trân trọng giới thiệu với toàn thể anh em trong nhà vệ sinh, tới dự và chỉ đạo cuộc đi đái hôm nay có đồng chí Giám Đốc kính mến của chúng ta, đề nghị nhiệt liệt chào mừng". Anh em vỗ tay lẹt bẹt. Có thêm 4 anh ướt quần.
    Tay Trưởng phòng Văn hóa, cũng chẳng chịu mất phần. Gã chạy vội chạy vàng đến bên Sếp mà dâng lời vàng ngọc:" Ôi anh em nhìn kìa, sếp kéo phec- mơ tuya xuống, lôi súng ra, rồi mới phun nước, quá là khoa học, quá là chính xác và rất đúng quy trình. Tiên sư anh Tào Tháo, đái thế mới gọi là đái chứ. Đúng là Sếp, đi đái cũng nhiều kinh nghiệm, cũng khác người thường".
    Tay Trưởng phòng Kế toán nay cũng trổ tài văn vở, đái vội đái vàng rồi chạy đến tung hô:" Kìa kìa, nhìn Giám Đốc đái mới hùng dũng làm sao, tia nước vọt lên không trung vẽ một đường cong mềm mại, rồi từ trên cao đổ ập xuống, đúng là:
    " Phi lưu trực há tam thiên xích, Nghi thị Ngân Hà lạc cửu thiên như trong thơ Lý Bạch vậy".
    Tay đổi trưởng đội bảo vệ vốn cục mịch, xưa nay vốn ít lời, nhưng cũng cố nghĩ được một câu, vội vàng cất tiếng như để hòa thanh:" Ôi sếp đái nhiều thế mà toàn trúng bồn tiểu cả, không rơi ra ngoài một giọt, thật là ảo diệu, lối đái của sếp vừa hoa mỹ, vừa khoa học, lại đầy chất cống hiến, sếp đúng là Messi của nhà vệ sinh".
    Tay trưởng ban văn nghệ bây giờ mới có cơ hội nhào đến bắn liên thanh:" Ôi tiếng nước của sếp rơi xuống bồn cầu nghe như tiếng trúc tiếng tơ, tiếng đàn tiếng nhạc, trầm hùng mà sôi nổi, ào ạt mà thánh thót, truyền thống mà hiện đại, như Kiều gảy đàn, như Lệ Rơi hát, quả thực đã chạm vào mạch nguồn của đời sống âm nhạc đương đại, làm lay động trái tim người. Sếp tài thật, sếp đái ra thơ ra nhạc, đái ra cả bản sonat nước tiểu ".
    Trưởng ban Hậu cần & Tạp vụ chen vào được đến chỗ sếp thì sếp đái xong. Nước tự động xả đánh ào. Hắn cố vớt vát :" Ôi sếp đái xong là nước tự động xả ngay, đến cả máy móc cũng hân hoan"....
    St
    SIÊU NỊNH ---------- Sau bữa liên hoan bù khú, nhà vệ sinh nam của công ty chật kín những người. Giữa lúc những cái vòi đang hào hứng thi đua " xả lũ" thì cửa phòng vệ sinh mở đánh rầm một phât. Giám đốc say ngất ngư, lắc lư tiến vào. ( Có mấy chú ướt quần vì giật mình). Nửa câu chửi thề đang văng dở trên miệng Trưởng phòng hành chính bỗng bẻ lái bất ngờ, bị bóp phanh đột ngột trượt dài thành hai tiếng" Đi me"...( nghe Tây phết). Rồi ngay lập tức, chuyển giận làm mừng. Trưởng phòng Hành chính " hự"! một phát, dừng đái. Ấn vòi vào quần. Xoè hai tay xun xoe :" Dạ anh, anh đến làm sáng bừng cả nhà vệ sinh, mời anh vào chỗ này, dạ vinh dự cho em quá, được đứng đái cùng với sếp là hồng phúc của chúng em". Tay Trưởng phòng Kế hoạch nghe thấy thế thì lập tức tiếp lời: " Dạ sếp, sếp bận trăm công nghìn việc vậy mà vẫn bớt chút thời gian vàng ngọc tự mình đi đái, không chịu để người khác làm thay, đúng là một tấm gương to lớn về sự tự lực, tự giác, miệt mài lao động để chúng em học tập". Tay Trưởng phòng Tổ chức không chịu kém, cướp diễn đàn làm MC:" Xin trân trọng giới thiệu với toàn thể anh em trong nhà vệ sinh, tới dự và chỉ đạo cuộc đi đái hôm nay có đồng chí Giám Đốc kính mến của chúng ta, đề nghị nhiệt liệt chào mừng". Anh em vỗ tay lẹt bẹt. Có thêm 4 anh ướt quần. Tay Trưởng phòng Văn hóa, cũng chẳng chịu mất phần. Gã chạy vội chạy vàng đến bên Sếp mà dâng lời vàng ngọc:" Ôi anh em nhìn kìa, sếp kéo phec- mơ tuya xuống, lôi súng ra, rồi mới phun nước, quá là khoa học, quá là chính xác và rất đúng quy trình. Tiên sư anh Tào Tháo, đái thế mới gọi là đái chứ. Đúng là Sếp, đi đái cũng nhiều kinh nghiệm, cũng khác người thường". Tay Trưởng phòng Kế toán nay cũng trổ tài văn vở, đái vội đái vàng rồi chạy đến tung hô:" Kìa kìa, nhìn Giám Đốc đái mới hùng dũng làm sao, tia nước vọt lên không trung vẽ một đường cong mềm mại, rồi từ trên cao đổ ập xuống, đúng là: " Phi lưu trực há tam thiên xích, Nghi thị Ngân Hà lạc cửu thiên như trong thơ Lý Bạch vậy". Tay đổi trưởng đội bảo vệ vốn cục mịch, xưa nay vốn ít lời, nhưng cũng cố nghĩ được một câu, vội vàng cất tiếng như để hòa thanh:" Ôi sếp đái nhiều thế mà toàn trúng bồn tiểu cả, không rơi ra ngoài một giọt, thật là ảo diệu, lối đái của sếp vừa hoa mỹ, vừa khoa học, lại đầy chất cống hiến, sếp đúng là Messi của nhà vệ sinh". Tay trưởng ban văn nghệ bây giờ mới có cơ hội nhào đến bắn liên thanh:" Ôi tiếng nước của sếp rơi xuống bồn cầu nghe như tiếng trúc tiếng tơ, tiếng đàn tiếng nhạc, trầm hùng mà sôi nổi, ào ạt mà thánh thót, truyền thống mà hiện đại, như Kiều gảy đàn, như Lệ Rơi hát, quả thực đã chạm vào mạch nguồn của đời sống âm nhạc đương đại, làm lay động trái tim người. Sếp tài thật, sếp đái ra thơ ra nhạc, đái ra cả bản sonat nước tiểu ". Trưởng ban Hậu cần & Tạp vụ chen vào được đến chỗ sếp thì sếp đái xong. Nước tự động xả đánh ào. Hắn cố vớt vát :" Ôi sếp đái xong là nước tự động xả ngay, đến cả máy móc cũng hân hoan".... St
    0 Σχόλια 0 Μοιράστηκε 80 Views 0 Προεπισκόπηση
  • TÔI TIN AI CŨNG SẼ KHÓC KHI ĐỌC BÀI THƠ NÀY!
    ( thật đắng lòng)

    Anh với chị trước đây là vợ chồng
    Chị chê anh đồ đàn ông vô dụng
    Anh hiền lành ,khô khan nhưng tốt bụng
    Biết phận mình , anh cũng chẳng nói chi

    Rạn nứt tăng dần , đỉnh điểm tới khi
    Bé Hương ra đời bị thiểu năng trí tuệ
    Chị mắng anh vô cùng thậm tệ
    Có đứa con làm chẳng thể ra hồn

    Bé Hương ba tuổi thì anh chị li hôn
    Anh nhận nuôi con , dồn tình thương cho nó
    Và bắt đầu những tháng ngày khốn khó
    Gà trống nuôi con lọ mọ một mình

    Thiểu năng ngôn ngữ , nhưng Hương vẫn thông minh
    Biết phận mình nên không làm phiền bố
    Thời gian trôi trên mặt anh khắc khổ
    Bé Hương giờ là cô gái sắp trưởng thành

    Nhưng bất hạnh chẳng chịu buông tha anh
    Lại giáng xuống mái đầu xanh thêm lần nữa
    Ung thư lâu rồi , anh hết quyền chọn lựa
    Chỉ sống thêm vài tháng nữa mà thôi

    Ngày anh hẹn gặp chị đã tới rồi
    Quán cũ , sân ga và mấy lời anh nói dối :
    Con bé đang dậy thì nên có nhiều thay đổi
    Rất cần cô giúp đỡ để quen dần

    Tôi là cha nên không thể gũi gần
    Đây là lúc nó rất cần có mẹ
    Nhưng đừng làm tổn thương con bé
    Nó chịu nhiều bất hạnh quá rồi

    Chắc chỉ cần một vài tháng thôi
    Tôi sẽ đón nó về nuôi trở lại
    Chị nhìn anh , con mắt đầy ái ngại
    Sao đời tôi , ông mãi chẳng buông tha

    Chồng chị đồng ý cho bé Hương về nhà
    Chị dặn anh , ba tháng thôi đấy nhé
    Vì đã lâu sống không cần có mẹ
    Nên từ lâu con bé tự lập rồi . ...

    Nó chỉ chờ điện thoại của bố thôi
    Nói khó khăn , nên chủ yếu nghe bố nói
    Mấy tuần đầu , ngày nào anh cũng gọi
    Sợ con buồn nên anh phải hỏi thăm luôn

    Những ngày đầu nó cảm thấy rất buồn
    Đi học về , nó ở luôn trong phòng nhỏ
    Chẳng ai thèm quan tâm đến nó
    Nên suốt ngày cứ mò mẫm vào ra

    Nó có đứa em cùng mẹ khác cha
    Thằng bé có chiếc piano xinh xắn
    Nhìn cây đàn trong lòng nó mê lắm
    Nó lại gần thử vài nốt xem sao

    Mẹ nó mắng : Đừng có đụng vào
    Ở trường cũ nó đã rất tự hào
    Nó học đàn được điểm cao nhất đấy
    Nó ước ao có cây đàn như vậy ...

    Rồi một ngày , tự nhiên nó cảm thấy
    Bố đi đâu sao chẳng thấy cuộc gọi nào
    Chắc là bố đã bị làm sao ....
    Nó chạy vào phòng trong và khóc

    Mấy hôm nay nó bỏ ăn bỏ học
    Suốt ngày ngồi khóc lóc ủ ê
    Mẹ nó nghĩ chắc dở chứng đòi về
    Ít ngày nữa trả nó về cho anh ấy

    Rồi một đêm , giật mình chị nghe thấy
    Ở đâu đây văng vẳng tiếng dương cầm
    Dưới phòng khách , chị cữ ngỡ mình nhầm
    Con bé chơi đàn và âm thầm hát nhỏ :

    Nhớ xa xưa ...ngày cha đã già với bao sầu lo .....
    Sống với cha êm như làn mây trắng ...
    Đêm đêm cha về hôn chúng con ....
    Ôi ! Cha đã già đi cha có biết không . ...

    Chị cảm thấy vô cùng xúc động
    Chị đến sau lưng và ôm nó vào lòng
    Nó khóc , và đưa chị xem tờ giấy mỏng
    Biết anh ung thư , chị gục xuống góc nhà

    Trong đầu chị , một ý nghĩ thoáng qua
    Và vậy là chị phải nuôi con bé
    Giọng ngọng nghịu nó vỗ về lưng mẹ
    Mẹ yên tâm , đừng lo nhé mẹ ơi

    Ngày mai con về lại dưới ấy rồi
    Con sẽ xin vào học trường nội trú
    Trên thiên đường bố đang yên ngủ
    Và đủ rồi , không phiền mẹ , mẹ ơi

    Con tạm ở đây là bố muốn thế thôi
    Bố muốn ra đi một mình thanh thản
    Và muốn hai mẹ con có thời gian làm bạn
    Chắc dưới kia bố mãn nguyện lắm rồi

    TH....( chưa rõ tác giả)
    TÔI TIN AI CŨNG SẼ KHÓC KHI ĐỌC BÀI THƠ NÀY! ( thật đắng lòng) Anh với chị trước đây là vợ chồng Chị chê anh đồ đàn ông vô dụng Anh hiền lành ,khô khan nhưng tốt bụng Biết phận mình , anh cũng chẳng nói chi Rạn nứt tăng dần , đỉnh điểm tới khi Bé Hương ra đời bị thiểu năng trí tuệ Chị mắng anh vô cùng thậm tệ Có đứa con làm chẳng thể ra hồn Bé Hương ba tuổi thì anh chị li hôn Anh nhận nuôi con , dồn tình thương cho nó Và bắt đầu những tháng ngày khốn khó Gà trống nuôi con lọ mọ một mình Thiểu năng ngôn ngữ , nhưng Hương vẫn thông minh Biết phận mình nên không làm phiền bố Thời gian trôi trên mặt anh khắc khổ Bé Hương giờ là cô gái sắp trưởng thành Nhưng bất hạnh chẳng chịu buông tha anh Lại giáng xuống mái đầu xanh thêm lần nữa Ung thư lâu rồi , anh hết quyền chọn lựa Chỉ sống thêm vài tháng nữa mà thôi Ngày anh hẹn gặp chị đã tới rồi Quán cũ , sân ga và mấy lời anh nói dối : Con bé đang dậy thì nên có nhiều thay đổi Rất cần cô giúp đỡ để quen dần Tôi là cha nên không thể gũi gần Đây là lúc nó rất cần có mẹ Nhưng đừng làm tổn thương con bé Nó chịu nhiều bất hạnh quá rồi Chắc chỉ cần một vài tháng thôi Tôi sẽ đón nó về nuôi trở lại Chị nhìn anh , con mắt đầy ái ngại Sao đời tôi , ông mãi chẳng buông tha Chồng chị đồng ý cho bé Hương về nhà Chị dặn anh , ba tháng thôi đấy nhé Vì đã lâu sống không cần có mẹ Nên từ lâu con bé tự lập rồi . ... Nó chỉ chờ điện thoại của bố thôi Nói khó khăn , nên chủ yếu nghe bố nói Mấy tuần đầu , ngày nào anh cũng gọi Sợ con buồn nên anh phải hỏi thăm luôn Những ngày đầu nó cảm thấy rất buồn Đi học về , nó ở luôn trong phòng nhỏ Chẳng ai thèm quan tâm đến nó Nên suốt ngày cứ mò mẫm vào ra Nó có đứa em cùng mẹ khác cha Thằng bé có chiếc piano xinh xắn Nhìn cây đàn trong lòng nó mê lắm Nó lại gần thử vài nốt xem sao Mẹ nó mắng : Đừng có đụng vào Ở trường cũ nó đã rất tự hào Nó học đàn được điểm cao nhất đấy Nó ước ao có cây đàn như vậy ... Rồi một ngày , tự nhiên nó cảm thấy Bố đi đâu sao chẳng thấy cuộc gọi nào Chắc là bố đã bị làm sao .... Nó chạy vào phòng trong và khóc Mấy hôm nay nó bỏ ăn bỏ học Suốt ngày ngồi khóc lóc ủ ê Mẹ nó nghĩ chắc dở chứng đòi về Ít ngày nữa trả nó về cho anh ấy Rồi một đêm , giật mình chị nghe thấy Ở đâu đây văng vẳng tiếng dương cầm Dưới phòng khách , chị cữ ngỡ mình nhầm Con bé chơi đàn và âm thầm hát nhỏ : Nhớ xa xưa ...ngày cha đã già với bao sầu lo ..... Sống với cha êm như làn mây trắng ... Đêm đêm cha về hôn chúng con .... Ôi ! Cha đã già đi cha có biết không . ... Chị cảm thấy vô cùng xúc động Chị đến sau lưng và ôm nó vào lòng Nó khóc , và đưa chị xem tờ giấy mỏng Biết anh ung thư , chị gục xuống góc nhà Trong đầu chị , một ý nghĩ thoáng qua Và vậy là chị phải nuôi con bé Giọng ngọng nghịu nó vỗ về lưng mẹ Mẹ yên tâm , đừng lo nhé mẹ ơi Ngày mai con về lại dưới ấy rồi Con sẽ xin vào học trường nội trú Trên thiên đường bố đang yên ngủ Và đủ rồi , không phiền mẹ , mẹ ơi Con tạm ở đây là bố muốn thế thôi Bố muốn ra đi một mình thanh thản Và muốn hai mẹ con có thời gian làm bạn Chắc dưới kia bố mãn nguyện lắm rồi TH....( chưa rõ tác giả)
    0 Σχόλια 0 Μοιράστηκε 77 Views 0 Προεπισκόπηση
  • Muốn bò lên chức vị cao
    Phải biết luồn lách cúi đầu liếm mông
    Tâng bốc bọn chủ nhân ông
    Bằng không có lẽ khó hòng tiến thân!

    Bọn bất tài, khéo lăng xăng
    Vuốt ve, nịnh nót... thăng quan đều đều
    Đâu cần làm việc chi nhiều
    Công lao kẻ khác bao nhiêu gom về

    Để làm thành tích riêng nhe
    Tường trình, báo cáo sếp nghe khen liền
    Khỏi cực và chẳng muộn phiền
    Béo bở, sung sướng kiếm tiền khỏe ru!

    Nghĩ lại càng thấy mình ngu
    Đầu tắt, mặt tối, mệt đừ người luôn
    Mấy năm chừng ấy mức lương
    Bị chúng bóc lột tủy xương tận cùng!
    Muốn bò lên chức vị cao Phải biết luồn lách cúi đầu liếm mông Tâng bốc bọn chủ nhân ông Bằng không có lẽ khó hòng tiến thân! Bọn bất tài, khéo lăng xăng Vuốt ve, nịnh nót... thăng quan đều đều Đâu cần làm việc chi nhiều Công lao kẻ khác bao nhiêu gom về Để làm thành tích riêng nhe Tường trình, báo cáo sếp nghe khen liền Khỏi cực và chẳng muộn phiền Béo bở, sung sướng kiếm tiền khỏe ru! Nghĩ lại càng thấy mình ngu Đầu tắt, mặt tối, mệt đừ người luôn Mấy năm chừng ấy mức lương Bị chúng bóc lột tủy xương tận cùng!
    Love
    3
    0 Σχόλια 0 Μοιράστηκε 73 Views 0 Προεπισκόπηση
  • Gửi mấy bài tập cho học sinh và chụp cái nội dung bài học ==> vậy mà gọi là dạy trực tuyến :rolling-on-the-floor-laughing: :rolling-on-the-floor-laughing: :rolling-on-the-floor-laughing: :rolling-on-the-floor-laughing: :rolling-on-the-floor-laughing: :rolling-on-the-floor-laughing: :rolling-on-the-floor-laughing:
    Nếu gọi đó là học liệu thì có vẻ hợp lý hơn
    Gửi mấy bài tập cho học sinh và chụp cái nội dung bài học ==> vậy mà gọi là dạy trực tuyến :rolling-on-the-floor-laughing: :rolling-on-the-floor-laughing: :rolling-on-the-floor-laughing: :rolling-on-the-floor-laughing: :rolling-on-the-floor-laughing: :rolling-on-the-floor-laughing: :rolling-on-the-floor-laughing: Nếu gọi đó là học liệu thì có vẻ hợp lý hơn
    Like
    Love
    Haha
    5
    0 Σχόλια 0 Μοιράστηκε 71 Views 0 Προεπισκόπηση
  • Lăn lóc mấy mùa với gió sương
    Tuổi xuân đâu phải kiếp hoang đường
    Càng nhiều ước vọng càng gian khổ
    Càng lắm nhân tình lắm tiếc thương
    Đã biết thói đời, đen đổi trắng
    Cho hay thế sự, sắc thay hương
    Mặc, ta cứ bước đi đi mãi
    Chấp trọn đời này với gió sương.
    Lăn lóc mấy mùa với gió sương Tuổi xuân đâu phải kiếp hoang đường Càng nhiều ước vọng càng gian khổ Càng lắm nhân tình lắm tiếc thương Đã biết thói đời, đen đổi trắng Cho hay thế sự, sắc thay hương Mặc, ta cứ bước đi đi mãi Chấp trọn đời này với gió sương.
    Love
    1
    0 Σχόλια 0 Μοιράστηκε 77 Views 0 Προεπισκόπηση
  • Có 3 người thầy cần trân trọng trong cuộc đời
    Người giúp mình khi hoạn nạn.
    Người cho mình tri thức, hiểu biết.
    Người giúp mình kiếm được tiền.
    Bạo bẽo, vô ơn hoặc kiêu ngạo mãi mãi chỉ như hoa chờ mùa mà nở, ăn sổi thì không bao giờ thành công.
    Có tài mà không có đức, có mắt mà không biết nhìn xa, giỏi đến mấy cũng vô dụng
    Suy nghĩ hình thành hành động
    Hành động nạo nên thói quen
    Thói quen tạo ra cuộc đời
    Mà cuộc đời bạn sang hay hèn là do bạn quyết định.
    - Nếu chưa từng nỗ lực, chưa từng hy sinh thì đừng mong cầu có chỗ đứng trong thiên hạ, đến lúc hối hận nhận ra đã muộn rồi.
    - Đạp người khác đổ, chính bạn đổ trước và thậm chí bị thanh gỗ đập ngược vào mặt.
    Có 3 người thầy cần trân trọng trong cuộc đời Người giúp mình khi hoạn nạn. Người cho mình tri thức, hiểu biết. Người giúp mình kiếm được tiền. Bạo bẽo, vô ơn hoặc kiêu ngạo mãi mãi chỉ như hoa chờ mùa mà nở, ăn sổi thì không bao giờ thành công. Có tài mà không có đức, có mắt mà không biết nhìn xa, giỏi đến mấy cũng vô dụng Suy nghĩ hình thành hành động Hành động nạo nên thói quen Thói quen tạo ra cuộc đời Mà cuộc đời bạn sang hay hèn là do bạn quyết định. - Nếu chưa từng nỗ lực, chưa từng hy sinh thì đừng mong cầu có chỗ đứng trong thiên hạ, đến lúc hối hận nhận ra đã muộn rồi. - Đạp người khác đổ, chính bạn đổ trước và thậm chí bị thanh gỗ đập ngược vào mặt.
    Love
    Like
    7
    0 Σχόλια 0 Μοιράστηκε 147 Views 0 Προεπισκόπηση
Αναζήτηση αποτελεσμάτων
Thiep's Blog https://thiep.id.vn