• Tiếc thương học trò
    Hôm nay, tôi ngồi đây với một nỗi buồn khôn tả. Một học trò của tôi, người mà tôi đã từng dõi theo từ những ngày còn ngồi trên ghế nhà trường, vừa rời xa cõi đời ở một độ tuổi còn quá trẻ để chia xa. Đau đớn hơn cả, em ra đi khi vẫn còn hai đứa con nhỏ cần đến vòng tay...
    Sad
    2
    0 Commentarii 0 Distribuiri 406 Views 0 previzualizare
  • ĐÊM CÔ ĐƠN
    Đêm buông xuống, lặng lẽ và hoang hoải,
    Gió thì thầm len lỏi giữa hư không.
    Bóng đèn mờ in bóng kẻ chờ mong,
    Nỗi trống vắng giăng dài theo nhịp thở.

    Tiếng kim đồng hồ chậm rãi mà trăn trở,
    Từng khoảnh khắc dài như một giấc mơ xa.
    Ta lặng lẽ giữa căn phòng quạnh quẽ,
    Nghe lòng mình tan vỡ giữa phôi pha.

    Có ai đó ngoài kia còn thao thức?
    Hay chỉ riêng ta với bóng tối lặng câm?
    Nỗi cô đơn cuốn hồn ta vào vực,
    Nhấn chìm vào bao ký ức xa xăm...

    Đêm vẫn thế, vẫn âm thầm rét mướt,
    Gió vẫn gào như tiếng gọi vô hồn.
    Ta lặng lẽ với những điều đã mất,
    Chỉ riêng mình trong trống vắng, cô đơn...
    ĐÊM CÔ ĐƠN Đêm buông xuống, lặng lẽ và hoang hoải, Gió thì thầm len lỏi giữa hư không. Bóng đèn mờ in bóng kẻ chờ mong, Nỗi trống vắng giăng dài theo nhịp thở. Tiếng kim đồng hồ chậm rãi mà trăn trở, Từng khoảnh khắc dài như một giấc mơ xa. Ta lặng lẽ giữa căn phòng quạnh quẽ, Nghe lòng mình tan vỡ giữa phôi pha. Có ai đó ngoài kia còn thao thức? Hay chỉ riêng ta với bóng tối lặng câm? Nỗi cô đơn cuốn hồn ta vào vực, Nhấn chìm vào bao ký ức xa xăm... Đêm vẫn thế, vẫn âm thầm rét mướt, Gió vẫn gào như tiếng gọi vô hồn. Ta lặng lẽ với những điều đã mất, Chỉ riêng mình trong trống vắng, cô đơn...
    Love
    1
    0 Commentarii 0 Distribuiri 58 Views 0 previzualizare
  • Love
    1
    0 Commentarii 0 Distribuiri 56 Views 0 previzualizare
  • Tâm trạng lúc 1h30 phút
    —-
    Nửa đêm trăn trở gió hiu hắt,
    Lặng lẽ sầu rơi thấm ướt lòng.
    Trăng vỡ bóng in tàn giấc mộng,
    Mịt mờ nhân ảnh giữa hư không.
    Tâm trạng lúc 1h30 phút —- Nửa đêm trăn trở gió hiu hắt, Lặng lẽ sầu rơi thấm ướt lòng. Trăng vỡ bóng in tàn giấc mộng, Mịt mờ nhân ảnh giữa hư không.
    Sad
    2
    1 Commentarii 0 Distribuiri 67 Views 0 previzualizare
  • 0 Commentarii 0 Distribuiri 146 Views 0 previzualizare
  • 0 Commentarii 0 Distribuiri 136 Views 0 previzualizare
  • 2 cục vàng
    2 cục vàng
    Wow
    5
    5 Commentarii 0 Distribuiri 57 Views 0 previzualizare
  • Love
    Haha
    5
    2 Commentarii 0 Distribuiri 114 Views 0 previzualizare
  • Lâu lắm rồi, anh chẳng còn bận tâm đến ngày lễ tình nhân. Không phải vì anh không yêu em, mà đơn giản vì anh là người ít nói, ít thể hiện, và không quen với những thứ hào nhoáng. Với anh, mỗi ngày đều như nhau—bình dị, chân thành, không phô trương. Anh trân trọng những khoảnh khắc bình thường hơn là sự rực rỡ thoáng qua của một ngày lễ.

    Anh không đủ kiên nhẫn để mỗi sáng nhắn tin chúc em một ngày tốt lành, cũng không đủ lãng mạn để lên kế hoạch hẹn hò, ăn trưa vào ngày Valentine hay thốt lên những lời hoa mỹ. Nhưng không có nghĩa là anh không yêu thương. Chỉ là, anh yêu theo cách của riêng mình—lặng lẽ, âm thầm, không cầu kỳ.

    Nhưng hôm nay, anh chợt nhận ra, có lẽ yêu thương không chỉ là sự giản đơn của những ngày thường, mà đôi khi, nó còn nằm trong những khoảnh khắc đặc biệt trong năm. Ai cũng mong muốn được trân trọng, được yêu thương theo cách mà họ khao khát. Anh cũng vậy. Và rồi anh nhận ra, hơn 40 năm qua, chưa một ai khiến anh cảm thấy Valentine là một ngày thực sự thuộc về mình.

    Rốt cuộc, anh vẫn là chính anh—khô khan, ít nói, đôi khi vô tâm. Có lẽ anh vẫn sẽ không thể mỗi sáng gửi tin nhắn chào ngày mới, vẫn không thể hào hứng với những ngày kỷ niệm. Nhưng không phải vì anh không yêu, mà bởi anh không biết cách để yêu theo cách người ta mong đợi. Và có lẽ vì thế… anh không xứng đáng với hạnh phúc.
    Lâu lắm rồi, anh chẳng còn bận tâm đến ngày lễ tình nhân. Không phải vì anh không yêu em, mà đơn giản vì anh là người ít nói, ít thể hiện, và không quen với những thứ hào nhoáng. Với anh, mỗi ngày đều như nhau—bình dị, chân thành, không phô trương. Anh trân trọng những khoảnh khắc bình thường hơn là sự rực rỡ thoáng qua của một ngày lễ. Anh không đủ kiên nhẫn để mỗi sáng nhắn tin chúc em một ngày tốt lành, cũng không đủ lãng mạn để lên kế hoạch hẹn hò, ăn trưa vào ngày Valentine hay thốt lên những lời hoa mỹ. Nhưng không có nghĩa là anh không yêu thương. Chỉ là, anh yêu theo cách của riêng mình—lặng lẽ, âm thầm, không cầu kỳ. Nhưng hôm nay, anh chợt nhận ra, có lẽ yêu thương không chỉ là sự giản đơn của những ngày thường, mà đôi khi, nó còn nằm trong những khoảnh khắc đặc biệt trong năm. Ai cũng mong muốn được trân trọng, được yêu thương theo cách mà họ khao khát. Anh cũng vậy. Và rồi anh nhận ra, hơn 40 năm qua, chưa một ai khiến anh cảm thấy Valentine là một ngày thực sự thuộc về mình. Rốt cuộc, anh vẫn là chính anh—khô khan, ít nói, đôi khi vô tâm. Có lẽ anh vẫn sẽ không thể mỗi sáng gửi tin nhắn chào ngày mới, vẫn không thể hào hứng với những ngày kỷ niệm. Nhưng không phải vì anh không yêu, mà bởi anh không biết cách để yêu theo cách người ta mong đợi. Và có lẽ vì thế… anh không xứng đáng với hạnh phúc.
    Love
    1
    0 Commentarii 0 Distribuiri 62 Views 0 previzualizare
  • Sad
    3
    0 Commentarii 0 Distribuiri 172 Views 0 previzualizare
Thiep's Blog https://thiep.id.vn